Một áng văn nhẹ nhàng nhưng cũng có chút buồn man mác, nữ chính số khổ thật sự, ba mẹ ruột đùn đẩy không cần cũng may là nương nhờ gia đình cua nam chính. Dù không phải anh em ruột nhưng vẫn bị định kiến khó chấp nhận mà chia xa. Mình đọc thấy thương cho nữ chính lắm lắm, em yêu người ta hèn mọn nhưng rất thật lòng, chỉ là ban đầu em cũng nghĩ mình bệnh, có thể do quá thiếu thốn tình cảm gia đình nên em nảy sinh thứ tình yêu không nên chăng?
May quá, cuối cùng em cũng có được hạnh phúc mà em hằng mong muốn chỉ là sau 1 thời gian đằng đẵng tận 5 năm, mình thấy truyện rất thực tế, cả hai đều là người bình thường cũng có cảm xúc hỗn loạn khi đối mặt với thứ tình yêu có chút cấm luyến này mà sợ hãi nhưng lại không ngừng khao khát ...